Tài Nguyên
Việc Hoa Kỳ gần đây chính thức công bố chính sách thuế đối với hàng loạt quốc gia nhập khẩu vào Hoa Kỳ đã ảnh hưởng không nhỏ đến chuỗi cung ứng toàn cầu, trong đó có Việt Nam. Là quốc gia nhập khẩu phần lớn dược phẩm từ Hoa Kỳ, các quốc gia Châu Âu, … Việt Nam đứng trước nguy cơ chịu tác động về cả xuất khẩu và nhập khẩu khi giá đầu vào bị đẩy lên, trong khi các quy định về thuế nhập khẩu, chứng từ xuất xứ và ưu đãi thuế quan ngày càng được quản lý chặt chẽ hơn. Không nằm ngoài hệ quy chiếu, ngành dược cũng là một trong những ngành chịu tác động mạnh bởi chính sách thuế quan biến động từ các quốc gia. Trong bối cảnh đó, việc tuân thủ các quy định liên quan đến thuế nhập khẩu dược phẩm là yêu cầu bắt buộc để doanh nghiệp duy trì hoạt động ổn định, tránh bị truy thu thuế hoặc gián đoạn chuỗi cung ứng. Vậy đâu là những điểm doanh nghiệp cần đặc biệt lưu ý khi nhập khẩu dược phẩm vào Việt Nam trong giai đoạn đầy biến động hiện nay?
Trong bối cảnh thúc đẩy khu vực kinh tế tư nhân và đẩy mạnh cải cách hệ thống thuế, việc chấm dứt hình thức thuế khoán đối với hộ kinh doanh như một nội dung trọng tâm, thu hút sự quan tâm từ cơ quan quản lý nhà nước cũng như cộng đồng kinh doanh. Thuế khoán theo Luật Quản lý thuế 2019 (được sửa đổi, bổ sung năm 2020) là phương pháp xác định nghĩa vụ thuế dựa trên doanh thu khoán do cơ quan thuế ấn định, áp dụng cho hộ kinh doanh quy mô nhỏ chưa có hệ thống kế toán đầy đủ. Thực tiễn cho thấy phương pháp này vẫn tồn tại nhiều hạn chế, ảnh hưởng đến tính công khai, minh bạch và công bằng trong môi trường kinh doanh.
Tái cấu trúc có thể mang nhiều hình thức, từ tái cấu trúc tài chính (cơ cấu lại nợ), tái cấu trúc vốn (chuyển đổi cổ đông, phát hành cổ phiếu mới), tái cấu trúc sở hữu (sáp nhập, chia tách), cho đến tái cấu trúc quản trị hoặc hoạt động sản xuất – kinh doanh. Đây là quá trình phức tạp, đòi hỏi hiểu biết sâu sắc về chiến lược kinh doanh, tài chính, quản trị, pháp lý và cả thị trường.
Câu trả lời không đơn giản và phụ thuộc vào triết lý lập pháp, trình độ phát triển công nghệ, và quan điểm văn hóa về quyền riêng tư tại từng quốc gia. Một số quốc gia, đặc biệt tại châu Âu, coi dữ liệu cá nhân là quyền cơ bản của con người và áp dụng các quy định nghiêm ngặt. Trong khi đó, ở các khu vực khác, như Hoa Kỳ, cách tiếp cận có phần linh hoạt hơn, tạo ra vùng xám pháp lý nơi dữ liệu cá nhân vẫn được giao dịch rộng rãi. Trong bài viết này, chúng tôi sẽ phân tích các khung pháp lý tại các khu vực chính trên thế giới – châu Âu, Bắc Mỹ, châu Á, châu Đại Dương, và Nam Mỹ – để làm rõ cách các quốc gia xử lý vấn đề mua bán dữ liệu cá nhân, đồng thời đánh giá xu hướng toàn cầu và đưa ra khuyến nghị cho Việt Nam.
Trong quá trình hoạt động, không ít doanh nghiệp tại Việt Nam phải tiến hành các biện pháp tổ chức lại để thích ứng với thị trường, vượt qua khủng hoảng hoặc nâng cao hiệu quả quản trị. Hai khái niệm thường được sử dụng trong các tình huống này là “tái cơ cấu” và “tái cấu trúc”. Tuy nhiên, trên thực tế, không ít trường hợp nhầm lẫn nội hàm và khái niệm của nó dẫn đến sai lầm trong hoạch định chiến lược, triển khai pháp lý và phân bổ nguồn lực. Bài viết này nhằm cung cấp một phân tích rõ ràng và có hệ thống để doanh nghiệp, nhà đầu tư và người đọc có thể hiểu đúng và vận dụng hiệu quả hai khái niệm này.
Trong bối cảnh nền kinh tế ngày càng phát triển, các doanh nghiệp Việt Nam không ngừng mở rộng quy mô và phạm vi hoạt động. Để duy trì tính minh bạch, hợp pháp và hiệu quả trong quá trình ra quyết định, các công ty cổ phần cần tuân thủ nghiêm ngặt các quy định pháp luật, đặc biệt là Luật Doanh nghiệp 2020. Một trong những cơ chế quan trọng nhằm đảm bảo quyền tham gia quản trị của cổ đông mà không cần tổ chức họp trực tiếp là lấy ý kiến cổ đông bằng văn bản, được quy định tại Điều 149 của Luật Doanh nghiệp 2020. Hình thức này cho phép Hội đồng quản trị (HĐQT) thông qua các quyết định thuộc thẩm quyền của Đại hội đồng cổ đông (ĐHĐCĐ) một cách linh hoạt, tiết kiệm thời gian và chi phí.
Việc chuẩn bị và kê khai chính xác các biểu mẫu liên quan đến Giấy phép lao động (GPLĐ) là bước quan trọng giúp doanh nghiệp và người lao động nước ngoài tuân thủ đúng quy định pháp luật hiện hành. Trong bài viết này, HM&P tổng hợp và giải thích chi tiết các lưu ý khi điền biểu mẫu, từ thông tin pháp lý đến yêu cầu cụ thể cho từng vị trí công việc, nhằm hỗ trợ doanh nghiệp hoàn thiện hồ sơ nhanh chóng, đầy đủ và đúng quy định.
Sở hữu chéo không phải là vấn đề mới mẻ trên thế giới, nhưng tại Việt Nam, nó mang những đặc thù riêng do sự phát triển chưa đồng đều của thị trường tài chính và hệ thống pháp luật chưa theo kịp sự phát triển của xã hội và nền kinh tế. Trong giai đoạn trước đây, nhiều ngân hàng đã lợi dụng sở hữu chéo để tăng cường ảnh hưởng, thao túng hoạt động tín dụng hoặc che giấu tình hình tài chính yếu kém. Hệ quả là hàng loạt vụ việc đổ vỡ ngân hàng, như trường hợp Ngân hàng Xây Dựng hay các ngân hàng bị Ngân hàng Nhà nước mua lại với giá 0 đồng như Ngân hàng Đông Á, Ngân hàng Đại Dương, đều có dấu vết của sở hữu chéo.
Trong các thương vụ mua bán và sáp nhập doanh nghiệp (M&A), đặc biệt là những giao dịch có giá trị cao hoặc mang tính chiến lược, việc đảm bảo thương vụ không bị phá vỡ bất ngờ, không rơi vào “bẫy đấu giá” hoặc không bị kéo dài không cần thiết là ưu tiên hàng đầu của bên mua. Để bảo vệ các lợi ích đã đầu tư trong suốt quá trình đàm phán, bên mua thường yêu cầu bên bán đồng ý một số điều khoản bảo vệ thương vụ (Deal Protection Provisions hay “DPPs”).
Trong bối cảnh chuyển đổi số đang diễn ra mạnh mẽ, bảo vệ dữ liệu cá nhân đã trở thành một ưu tiên hàng đầu tại nhiều quốc gia, trong đó có Việt Nam. Nghị định 13/2023/NĐ-CP về Bảo vệ Dữ liệu Cá nhân đã đặt nền móng cho khung pháp lý bảo vệ dữ liệu, và Dự thảo Luật Bảo vệ Dữ liệu Cá nhân (“Dự thảo”) , đã trình Quốc hội vào tại kỳ họp thứ 9 (tháng 5/2025) và dự kiến sẽ thông qua tại kỳ họp này, được kỳ vọng sẽ hoàn thiện một đạo luật quan trọng bậc nhất của Việt Nam trong việc bảo vệ dữ liệu cá nhân. Với 68 điều khoản trải dài từ quy định chung đến trách nhiệm của các bên liên quan, Dự thảo thể hiện nỗ lực xây dựng một khung pháp lý toàn diện. Tuy nhiên, một số nội dung trong dự thảo còn thiếu rõ ràng, khó thực thi, hoặc chưa phù hợp với thực tiễn kinh tế, xã hội và pháp lý của Việt Nam.
Trong bối cảnh chuyển đổi số mạnh mẽ và sự phát triển nhanh chóng của công nghệ, dữ liệu cá nhân đã trở thành một nguồn tài nguyên quý giá nhưng cũng tiềm ẩn nhiều rủi ro. Việc bảo vệ dữ liệu cá nhân không chỉ là yêu cầu pháp lý mà còn là yếu tố sống còn để duy trì lòng tin của người dùng và đảm bảo an ninh quốc gia. Dự thảo Luật Bảo vệ dữ liệu cá nhân của Việt Nam (“Dự thảo”), dự kiến được Quốc hội thông qua vào năm 2025 và có hiệu lực từ ngày 01/01/2026. Một trong những điểm nhấn quan trọng của dự thảo là quy định về Chuyên gia bảo vệ dữ liệu cá nhân – một vai trò mới mẻ nhưng mang tính quyết định trong việc thực thi pháp luật về bảo vệ dữ liệu. Trong bài viết này, chúng tôi sẽ phân tích chi tiết nội dung liên quan đến chuyên gia bảo vệ dữ liệu cá nhân theo Dự thảo mới nhất đang trình Quốc hội tại kỳ họp thứ 9, tháng 5/2025.
Trong bối cảnh chuyển đổi số mạnh mẽ, dữ liệu cá nhân đã trở thành mục tiêu của các cuộc tấn công mạng ngày càng tinh vi. Vụ hacker tấn công Công ty Cổ phần Chứng khoán VNDirect vào tháng 3/2024 là một hồi chuông cảnh báo về những lỗ hổng trong việc bảo vệ dữ liệu cá nhân tại Việt Nam. Sự cố này không chỉ gây gián đoạn hoạt động kinh doanh mà còn phơi bày những hạn chế của khung pháp lý hiện hành, đồng thời đặt ra yêu cầu cấp thiết về việc xây dựng một hệ thống pháp luật bảo vệ dữ liệu cá nhân toàn diện và hiệu quả hơn. Bài viết này sẽ phân tích vụ việc VNDirect, từ đó đề xuất các giải pháp xây dựng và hoàn thiện pháp luật bảo vệ dữ liệu cá nhân tại Việt Nam.
-
-