Trong bối cảnh thương mại điện tử và chuyển đổi số ngày càng đóng vai trò trọng yếu trong hoạt động kinh doanh, tên miền (domain name) đã không còn đơn thuần là một địa chỉ truy cập trên Internet, mà trở thành tài sản thương mại có giá trị, gắn liền với thương hiệu, uy tín và sự hiện diện của doanh nghiệp trên môi trường số. Tuy nhiên, song song với vai trò ngày càng gia tăng này là nguy cơ phát sinh các tranh chấp pháp lý liên quan đến tên miền – một loại tranh chấp đang diễn biến ngày càng phức tạp và đa dạng trong thực tiễn.

Với kinh nghiệm hành nghề và hỗ trợ pháp lý trong nhiều vụ việc tranh chấp tên miền tại Việt Nam, chúng tôi nhận thấy rằng doanh nghiệp thường gặp phải những hiểu lầm hoặc thiếu sót trong việc xây dựng chiến lược bảo vệ tên miền. Bài viết dưới đây nhằm cung cấp cái nhìn toàn diện và thực tiễn, đồng thời đưa ra các khuyến nghị pháp lý phù hợp để doanh nghiệp có thể chủ động bảo vệ quyền lợi của mình trong lĩnh vực nhạy cảm và quan trọng này.
1. Tên miền và nhãn hiệu – Hai khái niệm pháp lý không đồng nhất
Một trong những ngộ nhận phổ biến nhất hiện nay là việc đồng nhất giữa tên miền và nhãn hiệu. Nhiều doanh nghiệp cho rằng việc đăng ký thành công một tên miền (ví dụ: www.abc.vn) đồng nghĩa với việc họ sở hữu độc quyền tên gọi đó trên tất cả các phương diện pháp lý, kể cả dưới góc độ sở hữu trí tuệ. Thực tế hoàn toàn không phải vậy.
Theo quy định của Luật Sở hữu trí tuệ Việt Nam, tên miền không phải là một đối tượng được bảo hộ độc lập như nhãn hiệu. Tên miền, về bản chất, chỉ là một địa chỉ định danh trên mạng Internet, được quản lý bởi các tổ chức kỹ thuật (như VNNIC đối với tên miền .vn hoặc ICANN đối với tên miền quốc tế). Trong khi đó, nhãn hiệu là một quyền sở hữu trí tuệ được cơ quan Nhà nước có thẩm quyền cấp văn bằng bảo hộ, có khả năng bảo vệ bằng cơ chế pháp lý mạnh mẽ, bao gồm cả biện pháp hành chính, dân sự và hình sự.
Chính sự khác biệt này là nguyên nhân dẫn đến nhiều tình huống tranh chấp trong thực tế, khi một bên (thường là cá nhân hoặc tổ chức khác) đã đăng ký tên miền trùng hoặc tương tự với nhãn hiệu của doanh nghiệp, nhưng doanh nghiệp lại không thể ngay lập tức đòi lại tên miền đó, trừ khi chứng minh được hành vi chiếm dụng là trái pháp luật.
2. Các hình thức tranh chấp tên miền phổ biến
Tranh chấp tên miền thường phát sinh trong các trường hợp sau:
- Một cá nhân hoặc tổ chức đăng ký trước tên miền trùng hoặc tương tự với nhãn hiệu của doanh nghiệp, với mục đích giữ chỗ, bán lại với giá cao hoặc gây nhầm lẫn cho người tiêu dùng[1].
- Doanh nghiệp ký hợp đồng phát triển thương hiệu với đối tác, trong đó đối tác đứng tên đăng ký tên miền. Khi quan hệ hợp tác chấm dứt, đối tác không đồng ý trả lại tên miền.
- Nhân sự cũ hoặc nhà cung cấp dịch vụ công nghệ thông tin đăng ký tên miền thay mặt cho doanh nghiệp nhưng sau đó chiếm giữ, thay đổi thông tin đăng ký và từ chối bàn giao lại quyền kiểm soát.
- Các trường hợp cạnh tranh không lành mạnh, trong đó đối thủ sử dụng tên miền tương tự để dẫn người tiêu dùng đến website của mình hoặc làm ảnh hưởng đến uy tín thương hiệu.
- Tên miền hết hạn, không được gia hạn đúng thời điểm và bị bên thứ ba đăng ký lại để khai thác trái phép.
Mỗi hình thức tranh chấp nói trên đều đòi hỏi cách tiếp cận pháp lý khác nhau và không thể áp dụng một cách xử lý chung cho tất cả các tình huống.

Tên miền Viettel.com bị rao bán với giá triệu đô. Nguồn: Viettel
3. Các cơ chế pháp lý hiện hành để giải quyết tranh chấp tên miền
Hiện nay, doanh nghiệp có thể lựa chọn một trong các cơ chế sau để giải quyết tranh chấp tên miền, tùy theo tính chất và đặc điểm cụ thể của vụ việc:
- Thương lượng/hòa giải: Đây là phương thức được khuyến khích do tiết kiệm thời gian và chi phí. Tuy nhiên, mức độ hiệu quả phụ thuộc hoàn toàn vào thiện chí của bên đang sở hữu tên miền. Trên thực tế, không ít trường hợp doanh nghiệp buộc phải trả khoản tiền lớn để “mua lại” tên miền, dù pháp luật không khuyến khích hành vi mua bán tên miền trái quy định.
- Khởi kiện tại Tòa án Việt Nam: Là cơ chế chính thức, có tính cưỡng chế thi hành. Tuy nhiên, thời gian xử lý kéo dài và kết quả thường phụ thuộc nhiều vào việc doanh nghiệp có chứng minh được quyền ưu tiên về nhãn hiệu hay không. Ngoài ra, việc yêu cầu Tòa án buộc bị đơn chuyển nhượng tên miền không phải lúc nào cũng được chấp thuận, đặc biệt nếu bị đơn đã sử dụng tên miền vào mục đích hợp pháp trong một thời gian dài.
- Khiếu nại theo cơ chế UDRP (Uniform Domain Name Dispute Resolution Policy): Cơ chế giải quyết tranh chấp tên miền quốc tế áp dụng cho các tên miền .com, .net, .org,… được quản lý bởi ICANN. Doanh nghiệp có thể gửi đơn đến Trung tâm Trọng tài WIPO, nơi có các quy trình xử lý nhanh, chuyên biệt và phán quyết có tính ràng buộc đối với nhà cung cấp tên miền. Điều kiện để khiếu nại thành công thường bao gồm: (i) Tên miền gây nhầm lẫn với nhãn hiệu mà doanh nghiệp sở hữu; (ii) Bên bị đơn không có quyền lợi hợp pháp đối với tên miền; và (iii) Tên miền được đăng ký và sử dụng với mục đích xấu.
4. Doanh nghiệp cần chuẩn bị những gì để bảo vệ tên miền?
Một chiến lược bảo vệ tên miền toàn diện không chỉ dừng lại ở việc đăng ký tên miền sớm, mà còn bao gồm hàng loạt các biện pháp pháp lý và kỹ thuật nhằm đảm bảo sự kiểm soát, sử dụng và bảo hộ hiệu quả đối với tên miền. Chúng tôi khuyến nghị doanh nghiệp nên lưu ý các vấn đề sau:
Thứ nhất, đăng ký nhãn hiệu sớm nhất có thể
Đây là căn cứ pháp lý then chốt để khởi xướng bất kỳ hành động pháp lý nào liên quan đến tên miền. Một nhãn hiệu được cấp văn bằng bảo hộ tại Việt Nam hoặc theo Nghị định thư Madrid sẽ là cơ sở để doanh nghiệp khẳng định quyền ưu tiên hợp pháp đối với tên gọi gắn liền với tên miền bị tranh chấp.
Thứ hai, bảo mật và kiểm soát tuyệt đối thông tin tên miền
Nhiều doanh nghiệp giao cho nhân sự hoặc nhà cung cấp dịch vụ công nghệ thông tin đứng tên tên miền nhưng lại không kiểm soát được thông tin chủ sở hữu trên hệ thống đăng ký. Điều này có thể dẫn đến rủi ro chiếm đoạt hoặc không thể xử lý kịp khi nhân sự nghỉ việc hoặc đối tác xảy ra tranh chấp. Tốt nhất, tên miền cần được đăng ký dưới tên pháp nhân của doanh nghiệp và sử dụng email quản trị được bảo mật hai lớp.
Thứ ba, đăng ký tên miền với phạm vi bao phủ rộng
Doanh nghiệp nên đăng ký đồng thời tên miền quốc gia (.vn) và tên miền quốc tế (.com, .net, .asia…), cũng như các biến thể dễ gây nhầm lẫn, để tránh bị đối thủ hoặc bên thứ ba chiếm dụng. Việc “phủ sóng” này không chỉ phòng ngừa rủi ro tranh chấp mà còn là một chiến lược thương hiệu hiệu quả.
Thứ tư, thiết lập quy trình giám sát và cảnh báo sớm
Việc theo dõi các tên miền mới được đăng ký tương tự với nhãn hiệu hoặc tên thương mại của mình có thể giúp doanh nghiệp phát hiện hành vi vi phạm sớm, từ đó chủ động khiếu nại hoặc thực hiện các biện pháp ngăn chặn kịp thời.
Tóm lại, tranh chấp tên miền không còn là vấn đề hiếm gặp, mà đã trở thành một rủi ro pháp lý có thật đối với bất kỳ doanh nghiệp nào có hoạt động trực tuyến hoặc sở hữu thương hiệu có giá trị. Trong bối cảnh môi trường số ngày càng phát triển và cạnh tranh khốc liệt, việc chủ động xây dựng chiến lược pháp lý để bảo vệ tên miền là yêu cầu tất yếu, không thể xem nhẹ.
Chúng tôi khuyến nghị rằng, thay vì chỉ phản ứng khi tranh chấp xảy ra, doanh nghiệp nên có kế hoạch phòng ngừa từ sớm, kết hợp chặt chẽ giữa việc đăng ký nhãn hiệu, kiểm soát thông tin tên miền, và sử dụng dịch vụ pháp lý phù hợp để đảm bảo lợi ích của mình được bảo vệ một cách toàn diện.
Luật sư Nguyễn Nhật Dương
Công ty Luật TNHH HM&P
[1] https://plo.vn/ky-nguyen-so/ca-vnpt-mobifone-viettel-fpt-deu-da-mat-ten-mien-quoc-te-post65784.html, truy cập ngày 27/06/2025.
+84 28 7308 0839
